Chúng ta đang Nói với con những gì hàng ngày!!!
Thay vì nên nói với con:
"“Thật tuyệt, con có muốn làm lại một lần nữa không?”
“Con rất thông minh”
“Con muốn làm gì ngày hôm nay?”
“Hãy dành thời gian của con và cố gắng nhiều như con muốn”
“Đừng lo lắng, chúng ta có thể làm việc khác ngày hôm nay được không?”
“Mọi người điều đã từng mắc lỗi khi đang làm nó, con sẽ làm được nó thôi. Đừng lo lắng”
“Tốt lắm”
“Mẹ thích điều đó”
“Con cảm thấy mệt mỏi khi làm việc này? Chúng ta có thể làm nó vào một ngày khác nhé”
“Con có muốn tự làm điều này ngay bây giờ không?”
“Con thích điều gì nhất khi làm việc này?”
“Con đang làm thật sự, thật sự tốt”
“Con có thích cái này không?”
“Mẹ yêu con”
“Cái này không thú vị phải không?”
“Được rồi, con có muốn thử lại không?”
Mẹ rất vui khi làm điều này với con ngày hôm nay”
“Hãy làm điều này thật vui như chúng ta đã làm hôm qua, thật là dễ chịu”
“Con có thể giúp mẹ đặt mọi thứ về đúng chỗ không?”
“Tại sao con không đặt thảm của con lên bàn, sau đó lấy hộp, được không?”
“Con đang làm thật tuyệt”
“Cho mẹ ôm con một cái nào”
……….
“Con có muốn làm lại việc này một lần nữa vào ngày mai không?”
“Mẹ rất tự hào về con”
“Con đã làm rất tốt”
“Chúc con làm vui vẻ”".
Thì xu hướng chúng ta lại thường nói với con:
" “Con không nhớ (làm thế nào để làm được điều này … Đó là gì.)….?
“Tại sao con không thể làm được điều này?
“Chúng ta đã làm điều này ngày hôm qua, tại sao con không nhớ làm như thế nào?”
“Mẹ nghĩ rằng con biết điều này ngay bây giờ”
“Bạn Suzie ở nhà bên học được điều này đã lâu rồi, con đang thua bạn ấy rồi”
“Mẹ không có cả ngày để con học được điều này”
“Thật là bực khi xem con cố gắng với điều này”
“Johnnie đã biết làm điều này như thế nào, Khi nào con sẽ làm được nó?”
“Chỉ cần mang nó đi, con đang phạm quá nhiều sai lầm”
“Con lại thông minh hơn nó”
“ Thôi nào, không phải như thế, con đang không cố gắng”
“Mẹ đoán con lại không đủ thông minh cho việc này”
Chúng ta sẽ đi làm điều này cho tới khi con làm đúng”
“Mẹ không thể tin là con đã quên điều này”
“Mẹ rất mệt mỏi khi xem con làm sai việc này”
“Mẹ không biết tại sao con không thể làm được điều này, mẹ nghĩ là con thông minh”
“Thêm bao nhiêu lần nữa thì con mới làm được việc này”
“Con có thể làm tốt hơn thế”
Hãy luôn học hỏi để trở thành một người mẹ tốt hơn.
Lâu lâu đọc lại những điều này lại thấy mình thi thoảng vẫn mắc sai lầm :(
Khi Ba Mẹ nhìn con tự mình làm điều gì đó, ba mẹ biết rằng con sẽ tìm thấy hạnh phúc và thành công bởi vì con rất tự tin và khả năng, kiến thức và giá trị của mình. Nhưng nếu bất cứ lúc nào con cần một lời động viên hay đơn giản chỉ một ai đó để cùng chuyện trò về những khó khăn trước mắt, thì ba mẹ luôn ở đây để giúp đỡ con, để hiểu con, để ủng hộ và yêu thương con.
Thứ Tư, 25 tháng 9, 2013
Thứ Hai, 16 tháng 9, 2013
Con có biết - Thông điệp yêu thương
Dạo này mỗi tối hay đọc cuốn: "Con có biết - Thông điệp yêu thương" cho con nghe. Lời của cuốn sách cũng là những lời mẹ muốn nói với con. Mẹ văn không hay nên đành dùng sách để đọc cho con nghe vậy. Lâu lâu thấy con nằm nghe lại cười tủm tỉm như vui lắm. Đúng là những lời yêu thương nói ra không bao giờ là thừa cả. Dạo này thi thoảng, con lại ôm cổ mẹ và thì thầm "mẹ ơi, con yêu mẹ nhiều lắm". Mẹ vui biết bao. Đúng là, chúng ta muốn nghe lời yêu thương, trước hết hãy nói thật nhiều lời yêu thương với mọi người trước đã. Hãy nói thật nhiều, hãy yêu thật nhiều. Yêu thương tự khắc sẽ đến với chúng ta.
"Mẹ không thể cho con cả cuộc đời, làm cho cuộc đời đó thật giàu có.
Mẹ yêu con thật nhiều, con trai của mẹ ạ
"Mẹ không thể cho con cả cuộc đời, làm cho cuộc đời đó thật giàu có.
Mẹ không thể hứa hẹn với con một cuộc sống không có bệnh
tật, nỗi đau, và thất vọng vì đó là món quà không phải của mẹ để trao tặng.
Mẹ không thể đảm bảo rằng con sẽ không bao giờ tan nát cõi
lòng, ước mong duy nhất của mẹ dành cho con là con sẽ đạt được những giấc mơ
trong lòng con.
Mẹ mong con hiểu rõ mình và trung thực với mình. Vì như thế,
con sẽ có thể thương yêu người khác hết lòng.
Hãy tự do lựa chọn con đường của đời mình mà không sợ mình
sẽ quyết định sai.
Hãy thể hiện những gì con đã được học và dành thời gian để
lắng nghe tiếng lòng mình.
Đừng bao giờ đánh mất khả năng cảm nhận tất cả hạnh phúc và
niềm vui mà cuộc sống dành cho con, với vòng tay rộng mở.
Hãy cho đi những gì con có mà không trông chờ được đáp lại.
Hãy nắm lấy những gì con có thể đạt được và đừng cố với những gì không thể.
Mẹ mong cho con trở thành tất cả những gì trong khả
năng của con và chỉ khi đó con sẽ đánh thức được con người con muốn trở thành"Mẹ yêu con thật nhiều, con trai của mẹ ạ
Thứ Hai, 9 tháng 9, 2013
Nhân tố quan trọng nhất trong nuôi dạy trẻ
Sau khi đọc cuốn sách: Children can change through right brain education của Shichida. Đọc đến đoạn này mình giật mình và suy ngẫm rất nhiều. Mọi người hãy đọc đoạn trích dịch sơ lược này nhé.
" Nhân tố quan trọng nhất trong nuôi dạy trẻ
Nhiều cha mẹ bận tâm với những tiến triển nhất thời của trẻ. Họ ko để đầu óc mình nghỉ ngơi khi liên tục so sánh con mình với những đứa trẻ khác. Họ vui mừng khi con mình đem về những phiếu điểm tốt, nhưng họ trách mắng khi con mình mang về những phiếu điểm kém. Quá chú trọng vào kết quả học tập có thể gây hại cho trẻ. Cả cha mẹ và trẻ đều căng thẳng về chuyện đó.Cha mẹ nên chấm dứt sử dụng thứ bậc học tập để đánh giá trẻ.
Có hai việc quan trọng cần tránh khi nuôi dạy trẻ. Đầu tiên là tạo ra một tiêu chuẩn cho con trẻ. Việc thứ hai là so sánh con mình với những đứa trẻ khác. Bạn chắc chắn đã vô cùng hạnh phúc vào giây phút bé xuất hiện. Sau đó, bạn bắt đầu lo lắng liệu bé có tăng thiếu ký, có cao hơn, có tập nói và có phát triển trí tuệ không. Bạn tự làm mình lo lắng với tất cả và kết cục là bạn nuôi dạy con trong căng thẳng.
Nhân tố quan trọng nhất trong nuôi dạy trẻ là chấp nhận trẻ như vốn dĩ bản thân trẻ là vậy. Hãy nói với trẻ "Cả Bố và Mẹ đều hạnh phúc vì có con ở đây".
Một cách tự nhiên, mỗi đứa trẻ đều có tốc độ trưởng thành và phát triển tinh thần riêng. Một số trẻ phát triển nhanh về vật chất và tinh thần. Một số trẻ sớm nắm bắt ngôn ngữ và một số trẻ thì chậm hơn. Sự phát triển trí tuệ ở mỗi trẻ cũng khác nhau. Trẻ em thích thú với những thứ khác nhau xung quanh mình. Có những thị hiếu khác nhau. Trẻ em có tính cách khác nhau nên việc mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt là điều hiển nhiên. Cho nên không cần thiết phải lo lắng khi so với một đứa trẻ khác một đứa trẻ có dấu hiệu chậm phát triển.
Hãy tin vào năng lực phát triển nội tại của mỗi đứa trẻ bằng cách quan sát bản chất thật của trẻ.
Nếu bạn nuôi dạy con một cách thư thái và dành tình yêu cho con, con bạn chắc chắn sẽ nhanh nhẹn và khoẻ mạnh. Điều quan trọng nhất cần nhớ khi nuôi dạy con là chú ý phát triển cảm xúc thay vì thành tích học tập và phát triển tài năng của trẻ.
Mọi đứa trẻ đều có năng lực phát triển đáng kinh ngạc.
Tất cả trẻ em đều là thiên tài. Vậy thiên tài là gì? Nó là khả năng phát triển bẩm sinh một cách ngạc nhiên với tiềm năng không giới hạn của trẻ. Nói các khác, chính trẻ em là khả năng. Khi con bạn lớn lên, cá tính của bé càng trở nên rõ nét. Môi trường xung quanh tác động đến cá tính của trẻ nhưng đồng thời có một xu hướng bẩm sinh của con người tác động tạo ra sự độc đáo này. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, trẻ cũng cố gắng nuôi dưỡng cá tính của mình. Cha mẹ phải khuyến khích sự phát triển cá tính của con mình. Giáo dục nuôi dưỡng tính cách cá nhân là cách giáo dục khiến trẻ hạnh phúc nhất. Không may thay, quy trình giáo dục hiện nay (tại Nhật Bản) phớt lờ tính cá nhân này và nhiều cha mẹ đã đàn áp tâm trí của con mình. Cha mẹ phải thận trọng để tránh mắc sai lầm này.
Trẻ em sinh ra đã tuyệt vời. Điều làm mờ tầm nhìn của cha mẹ là đánh giá tiêu cực của họ về con mình. Khi cha mẹ bày tỏ thông điệp yêu thương, con họ có thể thay đổi. Bạn không phải so sánh con mình với những trẻ khác. Giây phút bạn từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực về con mình và bắt đầu tin tưởng vào những năng lực vô hạn và bản chất phát triển tự nhiên của trẻ, con bạn sẽ bắt đầu thay đổi. Không có đứa trẻ nào là không thể thay đổi.".
Có một câu nói mà sau khi làm mẹ, hầu như ai cũng nhắc đến: "Có con mới hiểu lòng cha mẹ". Từ trước giờ mình cũng đã từng nói đến câu nói này. Coi nó như một điều hiển nhiên. Nhưng sau khi đọc được phần này trong cuốn sách của Shichida mới giật mình nghĩ lại một vấn đề. Tại sao lại đến khi có con mình mới hiểu được lòng cha mẹ, mà tại sao khi chúng ta sống cùng bố mẹ, chúng ta không hiểu được hết tấm lòng của cha mẹ. Phải chăng lúc đó, cha mẹ chúng ta thương yêu chúng ta ít hơn. Điều này hoàn toàn không phải. Tấm lòng của cha mẹ có lẽ ko thể đem so sánh được người này hơn người kia. Tuy nhiên, có lẽ cha mẹ chúng ta đã sai trong cách thể hiện tình cảm đó ra với con mình. Trong những người con, dần dần lớn lên tại sao chúng ta lại xa dần bố mẹ mình, có người còn cảm thấy có lẽ bố mẹ mình ko thương mình bằng anh, chị em mình hay thậm chí là con hàng xóm. và phải chờ đến lúc chúng ta có con, chúng ta mới hiểu được cha mẹ mình đã vất vả như thế nào?, đã cố gắng cho chúng ta những gì?
Và đến chúng ta, những người mới làm mẹ, mình nhận ra một sự thật rất buồn, mà bản thân mình cũng đang phạm phải một ít đó là. Lúc con mới sinh ra, con đúng là thiên thần của mẹ. Mẹ hạnh phúc biết bao nhiêu. Mỗi ngày mẹ thơm con, ôm con và luôn nói với con là mẹ yêu con. Nhưng qua thời gian, giờ mới giật mình nhìn lại. Những điều tưởng chừng như đơn giản là ôm con, thơm con hay nói với con là mẹ yêu con cứ tự nhiên giảm dần mà thay vào đó là đôi lần thiếu kiềm chế quát con, đôi lần ko thể kiên nhẫn được với con và đôi khi quá cứng rắn với con mà lẽ ra ở cái tuổi lên ba, con đang khẳng định tính cách của mình mẹ cần mềm mỏng hơn. Đáng lẽ ra, thời kỳ này mẹ phải ôm con nhiều hơn nữa, phải nói với con rằng mẹ yêu con nhiều hơn nữa và trên hết luôn cho con biết rằng dù con có phạm lỗi mẹ vẫn luôn yêu con.
Mẹ xin lỗi, xin lỗi con của mẹ những lần mẹ nóng giận, thiếu kiềm chế. Nhiều khi, mẹ đặt nhiều hy vọng vào con của mẹ. Điều này chắc mẹ phải sửa rồi. Mẹ luôn yêu con, "Cả Bố và Mẹ đều hạnh phúc vì có con ở đây"
" Nhân tố quan trọng nhất trong nuôi dạy trẻ
Nhiều cha mẹ bận tâm với những tiến triển nhất thời của trẻ. Họ ko để đầu óc mình nghỉ ngơi khi liên tục so sánh con mình với những đứa trẻ khác. Họ vui mừng khi con mình đem về những phiếu điểm tốt, nhưng họ trách mắng khi con mình mang về những phiếu điểm kém. Quá chú trọng vào kết quả học tập có thể gây hại cho trẻ. Cả cha mẹ và trẻ đều căng thẳng về chuyện đó.Cha mẹ nên chấm dứt sử dụng thứ bậc học tập để đánh giá trẻ.
Có hai việc quan trọng cần tránh khi nuôi dạy trẻ. Đầu tiên là tạo ra một tiêu chuẩn cho con trẻ. Việc thứ hai là so sánh con mình với những đứa trẻ khác. Bạn chắc chắn đã vô cùng hạnh phúc vào giây phút bé xuất hiện. Sau đó, bạn bắt đầu lo lắng liệu bé có tăng thiếu ký, có cao hơn, có tập nói và có phát triển trí tuệ không. Bạn tự làm mình lo lắng với tất cả và kết cục là bạn nuôi dạy con trong căng thẳng.
Nhân tố quan trọng nhất trong nuôi dạy trẻ là chấp nhận trẻ như vốn dĩ bản thân trẻ là vậy. Hãy nói với trẻ "Cả Bố và Mẹ đều hạnh phúc vì có con ở đây".
Một cách tự nhiên, mỗi đứa trẻ đều có tốc độ trưởng thành và phát triển tinh thần riêng. Một số trẻ phát triển nhanh về vật chất và tinh thần. Một số trẻ sớm nắm bắt ngôn ngữ và một số trẻ thì chậm hơn. Sự phát triển trí tuệ ở mỗi trẻ cũng khác nhau. Trẻ em thích thú với những thứ khác nhau xung quanh mình. Có những thị hiếu khác nhau. Trẻ em có tính cách khác nhau nên việc mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt là điều hiển nhiên. Cho nên không cần thiết phải lo lắng khi so với một đứa trẻ khác một đứa trẻ có dấu hiệu chậm phát triển.
Hãy tin vào năng lực phát triển nội tại của mỗi đứa trẻ bằng cách quan sát bản chất thật của trẻ.
Nếu bạn nuôi dạy con một cách thư thái và dành tình yêu cho con, con bạn chắc chắn sẽ nhanh nhẹn và khoẻ mạnh. Điều quan trọng nhất cần nhớ khi nuôi dạy con là chú ý phát triển cảm xúc thay vì thành tích học tập và phát triển tài năng của trẻ.
Mọi đứa trẻ đều có năng lực phát triển đáng kinh ngạc.
Tất cả trẻ em đều là thiên tài. Vậy thiên tài là gì? Nó là khả năng phát triển bẩm sinh một cách ngạc nhiên với tiềm năng không giới hạn của trẻ. Nói các khác, chính trẻ em là khả năng. Khi con bạn lớn lên, cá tính của bé càng trở nên rõ nét. Môi trường xung quanh tác động đến cá tính của trẻ nhưng đồng thời có một xu hướng bẩm sinh của con người tác động tạo ra sự độc đáo này. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, trẻ cũng cố gắng nuôi dưỡng cá tính của mình. Cha mẹ phải khuyến khích sự phát triển cá tính của con mình. Giáo dục nuôi dưỡng tính cách cá nhân là cách giáo dục khiến trẻ hạnh phúc nhất. Không may thay, quy trình giáo dục hiện nay (tại Nhật Bản) phớt lờ tính cá nhân này và nhiều cha mẹ đã đàn áp tâm trí của con mình. Cha mẹ phải thận trọng để tránh mắc sai lầm này.
Trẻ em sinh ra đã tuyệt vời. Điều làm mờ tầm nhìn của cha mẹ là đánh giá tiêu cực của họ về con mình. Khi cha mẹ bày tỏ thông điệp yêu thương, con họ có thể thay đổi. Bạn không phải so sánh con mình với những trẻ khác. Giây phút bạn từ bỏ những suy nghĩ tiêu cực về con mình và bắt đầu tin tưởng vào những năng lực vô hạn và bản chất phát triển tự nhiên của trẻ, con bạn sẽ bắt đầu thay đổi. Không có đứa trẻ nào là không thể thay đổi.".
Có một câu nói mà sau khi làm mẹ, hầu như ai cũng nhắc đến: "Có con mới hiểu lòng cha mẹ". Từ trước giờ mình cũng đã từng nói đến câu nói này. Coi nó như một điều hiển nhiên. Nhưng sau khi đọc được phần này trong cuốn sách của Shichida mới giật mình nghĩ lại một vấn đề. Tại sao lại đến khi có con mình mới hiểu được lòng cha mẹ, mà tại sao khi chúng ta sống cùng bố mẹ, chúng ta không hiểu được hết tấm lòng của cha mẹ. Phải chăng lúc đó, cha mẹ chúng ta thương yêu chúng ta ít hơn. Điều này hoàn toàn không phải. Tấm lòng của cha mẹ có lẽ ko thể đem so sánh được người này hơn người kia. Tuy nhiên, có lẽ cha mẹ chúng ta đã sai trong cách thể hiện tình cảm đó ra với con mình. Trong những người con, dần dần lớn lên tại sao chúng ta lại xa dần bố mẹ mình, có người còn cảm thấy có lẽ bố mẹ mình ko thương mình bằng anh, chị em mình hay thậm chí là con hàng xóm. và phải chờ đến lúc chúng ta có con, chúng ta mới hiểu được cha mẹ mình đã vất vả như thế nào?, đã cố gắng cho chúng ta những gì?
Và đến chúng ta, những người mới làm mẹ, mình nhận ra một sự thật rất buồn, mà bản thân mình cũng đang phạm phải một ít đó là. Lúc con mới sinh ra, con đúng là thiên thần của mẹ. Mẹ hạnh phúc biết bao nhiêu. Mỗi ngày mẹ thơm con, ôm con và luôn nói với con là mẹ yêu con. Nhưng qua thời gian, giờ mới giật mình nhìn lại. Những điều tưởng chừng như đơn giản là ôm con, thơm con hay nói với con là mẹ yêu con cứ tự nhiên giảm dần mà thay vào đó là đôi lần thiếu kiềm chế quát con, đôi lần ko thể kiên nhẫn được với con và đôi khi quá cứng rắn với con mà lẽ ra ở cái tuổi lên ba, con đang khẳng định tính cách của mình mẹ cần mềm mỏng hơn. Đáng lẽ ra, thời kỳ này mẹ phải ôm con nhiều hơn nữa, phải nói với con rằng mẹ yêu con nhiều hơn nữa và trên hết luôn cho con biết rằng dù con có phạm lỗi mẹ vẫn luôn yêu con.
Mẹ xin lỗi, xin lỗi con của mẹ những lần mẹ nóng giận, thiếu kiềm chế. Nhiều khi, mẹ đặt nhiều hy vọng vào con của mẹ. Điều này chắc mẹ phải sửa rồi. Mẹ luôn yêu con, "Cả Bố và Mẹ đều hạnh phúc vì có con ở đây"
Thứ Ba, 3 tháng 9, 2013
Hoa hướng dương
Mẹ thích hoa hướng dương lâu lắm rồi mà chưa có dịp để trồng. Đợt này chuyển lên đây, có vườn rộng vậy là phải bắt tay ngay vào vụ trồng hoa hướng dương.
Hạt để trồng này là do Ba Trung đi uống trà đá lấy về cho mẹ, mẹ dặn bà mấy hôm rồi mà chưa qua lấy được. May quá Ba xin về cho.
Có hạt là hai mẹ con bắt tay ngay vào gieo hạt.
Sau 3 ngày những hạt đầu tiên đã bắt đầu nhú mầm, để tránh mọi người dẫm vào, hai mẹ con còn đi làm hàng rào nữa.
Năm nay mưa nhiều, gieo hạt nào lên hạt đó, nhưng có đợt mưa nhiều quá, nên cây cũng bị chết mất rất nhiều. Những cây nào đón được nhiều ánh nắng thì lớn càng mau
Hé nụ
Bắt đầu nở bông đầu tiên
Hoa hướng dương đẹp quá, ngắm mãi không biết chán, chiều nào đi học về con cũng ra thăm mấy bông hoa hướng dương.
Post thêm ảnh hoa hướng dương cho mọi người ngắm hi hi.
Hôm 2-9 đi chơi vào trong bản, thấy người ta trồng hoa hướng dương đã có hạt rồi cơ, nhiều hạt lắm. Mà hoa rõ to thích ơi là thích. Mà hoa nhà mình thì bé quá, nhưng cũng đẹp rồi. Không biết có hạt không nữa. Tuy trồng để ngắm hoa nhưng có hạt nữa thì quá tuyệt. Hỏi người ta có bón phân không thì ngta bảo ko bón phân, chắc là do đất nhà mình cằn quá nên cây cũng lên kém he he.
Hạt để trồng này là do Ba Trung đi uống trà đá lấy về cho mẹ, mẹ dặn bà mấy hôm rồi mà chưa qua lấy được. May quá Ba xin về cho.
Có hạt là hai mẹ con bắt tay ngay vào gieo hạt.
Sau 3 ngày những hạt đầu tiên đã bắt đầu nhú mầm, để tránh mọi người dẫm vào, hai mẹ con còn đi làm hàng rào nữa.
Năm nay mưa nhiều, gieo hạt nào lên hạt đó, nhưng có đợt mưa nhiều quá, nên cây cũng bị chết mất rất nhiều. Những cây nào đón được nhiều ánh nắng thì lớn càng mau
Hé nụ
Bắt đầu nở bông đầu tiên
Hoa hướng dương đẹp quá, ngắm mãi không biết chán, chiều nào đi học về con cũng ra thăm mấy bông hoa hướng dương.
Post thêm ảnh hoa hướng dương cho mọi người ngắm hi hi.
Hôm 2-9 đi chơi vào trong bản, thấy người ta trồng hoa hướng dương đã có hạt rồi cơ, nhiều hạt lắm. Mà hoa rõ to thích ơi là thích. Mà hoa nhà mình thì bé quá, nhưng cũng đẹp rồi. Không biết có hạt không nữa. Tuy trồng để ngắm hoa nhưng có hạt nữa thì quá tuyệt. Hỏi người ta có bón phân không thì ngta bảo ko bón phân, chắc là do đất nhà mình cằn quá nên cây cũng lên kém he he.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)